Thứ Hai, 6 tháng 3, 2017

Thương hiệu cá nhân – những người khốn khổ


Thế giới này không công bằng. Ít nhất đối với những gì do thiên nhiên ban tặng. Có người sinh ra thượng đế đã ưu đãi cho họ nhiều tài năng bẩm sinh. Ngược lại có người khổ luyện cả đời cũng chẳng làm nên cơm cháo gì. Thế giới này không cào bằng. Ít nhất đối với cái gọi là ‘xây dựng thương hiệu cá nhân”. Có người giỏi nhiều thứ dễ dàng xây dựng danh tiếng. Ngược lại có người loay hoay mãi vẫn chưa “định vị” được thương hiệu cá nhân của mình là gì.

Khi nhận xét về David Beckham, vua bóng đá Pele châm biếm rằng anh chỉ phù hợp cho giới showbiz hơn là trở thành cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp. Phũ phàng hơn, huyền thoại Diego Maradona đã có lần mỉa mai rất chua cay: "David Beckham à, tôi thấy anh ta quá... xinh đẹp (too pretty)". Thật oan cho Becks. Thượng đế hào phóng ban cho anh sự hoàn mỹ về ngoại hình nhưng ngài cũng làm khổ anh vì điều đó. Đừng quên rằng khi 12 tuổi Becks đã giàn được giải thưởng kĩ năng bóng đá xuất sắc của Bobby Charlton. Nói không quá lời, cho đến nay thế giới bóng đá chưa thể tìm ra người thứ hai có “độc chiêu” lật cánh tuyệt cú mèo như chàng cựu tiền vệ cánh phải của Man United này.
Nghề của Becks là đá bóng. Anh chỉ muốn định vị bản thân là thương hiệu cá nhân gắn với độc chiêu của mình thôi. Cho đến khi giải nghệ, phần lớn thời gian của Becks là chạy trên sân cỏ, từ Manchester tời Madrid, từ Mardrid tới Los Angeles, từ LA tới Paris. Nhưng trừ những ai đam mê trái bóng tròn, phần còn lại của thế giới chỉ coi Becks là một chàng công tử đẹp trai.
Becks là “người khốn khổ” vùng vẫy trong vòng quay định vị thương hiệu cá nhân. Nhưng ít nhất đây còn là sự khốn khổ “dễ chịu”. Bởi vì nói gì thì nói, thương hiệu cá nhân của Becks vẫn rất rõ ràng đối với từng nhóm người: đàn ông yêu bóng đá thì đó là “Số 7 lật bóng số dách”; chị em phụ nữ thì đó là “quý ông lịch lãm đẹp giai vô đối”.
Xây dựng thương hiệu cá nhân là nhu cầu chính đáng và cần thiết. Nhất là trong công việc và giao tiếp xã hội. Đa số chúng ta không có nhiều tài và được ông trời ưu ái như David Beckham. Nhưng nhiều người trong số “đa số” này lại giống Becks ở một điểm: là “những người khốn khổ” vùng vẫy trong việc tạo cho mình một thương hiệu cá nhân với một liên tưởng rõ ràng.